Yêu em tình sầu héo hon, nghe đá vàng cũng mỏi mòn 
Yêu em hận người dối gian, giữa kiếp đời còn buông mau 
Yêu em nửa sầu cháy tay, soi sáng trần gian rã rời 
Chia nhau biển sầu trong mắt, chia từng ngọt bùi cay đắng 
Cho em tình sầu chứa chan, cho hết tuổi xuân đã vàng 
Cho em vào mộng đã tan, trên từng tuổi buồn em mang 
Cho nhau từng mùa khát khao, đêm vẫy tay nghe mưa chào 
Cho nhau ngọt ngào chăn chiếu, nghe đời nhọc nhằn trôi xa 
Cho em chút nắng ấm trong mềm hồng hoa 
Đưa em đến giữa cõi thiên thu mù sương. 
Đưa em đi từ một thế giới yên lành 
Loài người đã quên tiếng nói yêu thương 
Ru em phận đời hắt hiu, như nắng vàng phai cuối chiều 
Ru em tuổi mộng đã xa, nghe đời tựa giọt sương tan 
Ru thêm lòng người dối gian, như những lời kinh nứt rạn 
Ru ta hồn sầu đã vỡ. Ru đời chỉ là mơ qua