Sao em đi mà không nói với nhau một câu
Để cho anh hoài trông ngóng bóng em từng giờ
Từng buổi chiều đợi chờ bước chân
Nhìn cay đắng qua đi nghẹn ngào
Sao em đi mà bóng dáng vẫn như còn đây
Mùi da thơm, làn hơi ấm vẫn quanh bên mình
Đời nhạt nhòa lặng buồn hắt hiu
Này em hỡi sao vội nhạt phai
Em yêu ơi sao hững hờ lạnh lùng
Em nghe chăng tiếng lòng gọi nhớ tên em
Trưa hôm nao tay ôm bóng dư hương còn đây
Nhớ đêm nào mùi ân ái vẫn còn chưa phai