Từ ngày em bỏ giòng sông, bỏ con đò ngang, sang quê người đất khách.
Em đi như cánh bèo trôi, trên con sóng đời xô biết trôi về đâu.
Ngậm ngùi đi giữa phồn hoa, xót xa tình ta qua bao mùa mưa nắng.
Thương con sông nắng vàng mênh mang, ai đứng chờ em sang.
Em ơi! Sông vẫn còn đây.
Em đã về đâu, cho bến xưa nặng sầu, cây buồn nghiêng soi.
Sông ơi! Sông chảy về đâu.
Cho lỡ đời nhau, cho tan vỡ tình đầu, ước vọng chìm sâu.
Vì đời dâu biển nổi trôi, bỏ quê mà đi, xa bao người yêu dấu.
Đêm đêm mơ tiếng đò kêu đưa trên bến ngày xưa.
Nhớ ơi tình quê!
Ngày nào em trở về quê, nắng nghiêng bờ đê, đưa chân ngà quen lối.
Sông quê vang tiếng cười vui, vang câu hát tình đôi.