Một chiều thu xưa e ấp bên nhau
Lặng nhìn mây trôi mơ mối duyên đầu
Mơ ngày hai đứa bước chung nhịp cầu
Dệt bao mộng thắm cho nhau
Và mơ đến mai sau
Mà chiều thu nay ai nỡ bước đi
Để hồn bơ vơ giữa tuổi xuân thì
Ôm sầu cay đắng đớn đau riêng mình
Tàn phai một giấc mơ hoa
Thương ngày vui chóng qua
Ngàn năm mây vẫn bay
Có buồn chăng hỡi ai
Sao tình đời chóng phai
Ái ân xưa quên rồi
Bước đi không đôi lời
Còn gì đâu nữa ân tình
Rồi người ra đi đẹp mối tơ duyên
Còn một mình tôi thương chút hương nguyền
Cho dù ai đã bước sang ngang rồi
Mình tôi một bóng đơn côi
Thương ngàn đời khó nguôi