Bao nguồn vui đã tắt, lòng chết theo ngàn tiếng ca
Nghe tàn canh ray rứt, mưa gió nức nở xót xa
Ôi làn môi trinh hương yêu dâng men tuyệt vời
Ôi làn da thơm năm xưa đê mê lịm người
Bao mùa xuân em nhớ ? đàn nói muôn lời thiết tha
Khi tình yêu đem đến ta thấy như lòng nở hoa
Nhưng rồi em ơi! uyên ương tan theo mạch sầu
Hồn lạc về đâu xa nhau lòng vẫn thương nhau
Em ơi, nếu biết thế thà đừng quen nhau
Đừng mê phút ban đầu cho lòng ta thêm đau
Em ơi, nếu biết thế thà đừng thương nhau
Đừng yêu lúc ban đầu cho hận tình thêm sâu
Phấn son chưa nhạt môi hồng
Xa nhau em còn nhớ không ?
Một chiều mưa xuân rơi rơi
Em gửi anh bông hoa tím
Như màu máu con tim đang tàn lửa hương duyên
Ngày mai mang xuống tuyền đài
Bóng hình em muôn kiếp không phai