Chiều tàn mây thu, man mác buồn vương 
vật vờ chim kia lướt cánh ngoài sương 
theo vút làn mây bên đường 
gió táp từng cơn điên cuồng, 
buồn thu lai láng cố hương 
Chiều tàn mây thu, lơ lửng về đâu? 
Dừng chèo thuyền ơi, ta nhắn vài câu 
có biết lòng ai ưu sầu, 
theo bóng người đi bên cầu 
mịt mờ xa khuất về đâu? 
Thu, có người ôm đàn khóc mùa thu tàn 
nhìn lá úa, rụng rơi đầy ngoài hiên sóng 
Thu, bên lòng heo hắt theo gió về 
nơi xa chốn nào băng người nức nở canh thâu 
Trời chiều mây thu, lơ lửng mờ bay 
từ ngoài xa xăm ai nhớ về đây 
thôi bước dừng chân giang hồ 
thương nhớ về đây bây giờ 
còn ngờ theo làn mây thu.