Ánh đèn vàng hiu hắt
Khói trần cay đôi mắt
Em nằm đó sao không cười không nói?
Dáng buồn còn vương nét
Mắt huyền giờ đã khép
Em nào đó như đang mơ mộng gì
Em theo mây mây bay quên cuộc đời
Đời đầy nghĩa thương đau
Mây đưa em bay đi tìm trời
Và nơi đó em có nhớ tôi
Em ơi em ơi! em hỡi người yêu dấu
Sao em yêu vội sớm ra đi
Em ơi em ơi! em hỡi người yêu dấu
Đau lòng thay phút giây chia lìa
Tiếng đàn ai buông lơi
Tiếng đàn như tiếng khóc
Ru từng phím tơ não nùng ai oán
Khiến lòng tôi thổn thức
Khiến lòng tôi ray rứt
Môi mặn đắng nước mắt thơ tiếng kèn
Em theo mây bay quên tình người
Người đầy những dối gian
Mây đưa em bay đi về trời
Và nơi đó em có nhớ tôi
Em ơi em ơi! em hỡi người yêu dấu
Sao đôi ta vội sờm chia ly
Em ơi em ơi! em hỡi người yêu dấu
Biết rồi tôi mất em suốt đời