Ta có thở khói thương nhau
Tình cũng như nhang tàn
Ta còn nương náu trong đời không bao lâu
Lòng có đau thì cũng như là nắng qua chiều
Thôi cũng nhẹ...
Ta yêu nhau trong nghèo khó
Khi quê huơng tàn phá
Được mấy ngày vui trong đời
Tóc biếc ngoảnh đi đã đỏ màu phai
Ta xa nhau vào lúc xa đời
Bóng bỏ theo người đổ cho hết cuộc rủi may
Cứ coi là mất coi là hết
Lật ngửa bàn tay mà cắt dây
dẫu cho còn có khi nào nữa
Gặp được nhau cũng muộn rồi
Đừng hỏi tình xa bao lâu tình sẽ lạ
và hỏi người chia xa nhau lòng có sợ
Gương lạnh bóng mờ
Còn một phần ba cây nhang đời cháy vội
Đội một hòn than chôn chân sầu đứng đợi
Tro tàn rụng rơi...