Trâm vàng thề ước, ly rượu nồng say.
Ta cùng nâng chén này, duyên sắt son từ đây.
Tim vấn vương giao hoà. Nguyện mãi bên nhau tình thắm tươi.
Loa thành bền vững, cơ nghiệp dụng mưu.
Duyên tình tan mối thù. Ta lấy cung chàng coi
Lông ngỗng xin đưa đường, lòng thiếp như đêm đầy sao trời
ĐK:
Kinh thành bao vây, nước non quay cuồng binh đao.
Cung thần ô hay ! cớ sao không diệt quân thù?
Oan nghiệt sau người, gươm nào vơi hận sâu cay
Nghìn thu khóc cười, sơn hà nát tan.
Theo nàng thật gấp, nhưng hồn về đâu?
Trâm vàng kia gãy đoạn, theo giếng sâu mà đi…
Ta quyết theo bên nàng, trọn nghĩa phu thê tình muôn đời.
Đoạn Kết:
Tương truyền từ đó
Châu ngọc thuần khiết
Dù lắm oan khiên ta còn yêu