Bao năm sống xa quê nhà cuộc đời phiêu lưu với nắng mưa
Nhìn về quê xưa biết bao tình thương chan chứa
Nơi đây chốn xưa bao tình thần kinh với nước non Hương bình
Kìa ai duyên dáng đang nghiêng mình đón người xa về
Dòng sông Hương vẫn trôi thời gian trôi chưa xóa màu xanh mơ hồ
Buồm ai theo gió đưa thuyền đi xa nhưng vẫn còn vang câu hò
Về nơi đây ấm êm nhìn muôn tà áo tím trên cầu Trường Tiền
Kìa làn tóc mây u huyền vờn đôi mắt bao dịu hiền
Làn môi thắm đang cười tươi khoe bao nét duyên
Ôi bao năm xa cách quê hương tình hoài hương tha thiết vấn vương
Trở về đây vui với quê xưa bao niềm thương
Nghe đâu đây ai hát với câu nhịp chèo đưa khua nước sông sâu
Giàn hoa xưa nay đã lên màu nhớ khi nào còn xanh mái đầu
Về đây bao thiết tha nhìn Nam Giao với bóng dừa xanh la đà
Ðường về thôn Vĩ Dạ lòng lâng lâng xao xuyến tình quê chan hoà
Giờ đây sau chiến chinh miền thần kinh non nước hương bình trữ tình
Về xa lánh nơi đô thành và xây đắp bao duyên lành
Cùng chung sống bên dòng sông Hương bao mến thương.