Một mình tôi trên đường với chiếc bóng đơn côi,
Từng ngày qua phiêu bạt tìm em.
Hối tiếc hoài ngày tháng đôi ta gần nhau,
Đã một lần lầm lỡ ta xua đuổi em.
Giờ đã mất em rồi ta mới thấy cô đơn,
Đường khuya vắng nhớ kỷ niệm xưa.
Đã không còn gì nữa cho ta hoàI mong,
Suốt một đời chỉ biết chờ trông.
Nhớ những lúc tôi cùng với nàng,
Quấn quít suốt bao ngày tháng dài.
Phút cuối trước khi nàng giã từ,
Em không cho tôi lời oán trách.
Giọt mưa đêm lạnh lùng như oán than ai,
Kỷ niệm xưa bây giờ đã hết.
Hối tiếc nhiều chỉ biết trách ta mà thôi,
Biết nơi nào để đến tìm em.