Hái lấy trăng cao về soi nỗi buồn
Nhìn ra ta rất vui
Tóc vẫn xanh ngần thôi
Tìm lại một nhành hoa lan thật bé dại
Là tình ta đấy thơm hương đầy vơi
Tìm bờ vai nhau tựa vào rất khẽ
Ta bình yên ngắm thời gian
làm sương trước hiên mờ trắng
Tìm làn môi nâu rượu nồng ấm cúng
Em và anh ngồi yên
Đón trăng ngà xõa dòng trôi trên tình ta
Những lúc ta vui thì đêm rất vội
Vầng dương không biết yêu
Xóa đêm xanh làm nắng
Nồng nàn một lần
Aâu lo từ đấy về
Là tình ta đấy khi xuân tàn rơi
Gọi thuộc tên nhau mà tình vẫn mới
Như mùa sang những màu hoa
đổi tên rất mau chẳng biết
Cầm bàn tay anh cầm một chút ấm
Em cần anh cần anh mãi
Như đường vắng cần vui chân người qua
Không anh, hát gì trong đêm sáng trăng
Và mơ cơn mơ nào cho đầy những trưa vàng
Không anh, em tìm ai khi mưa nắng mà đưa đón...
Có vai anh tựa đầu rất khẽ
Em bình yên ngắm thời gian
làm sương trước hiên mờ trắng
Và làn môi nâu rượu nồng ấm cúng
Em và anh nhìn nhau nói cho vừa chút hơi
Ta yêu nhau