Lòng đã như là héo khô
Khi không chiếc lá chia lìa
Tình đã như một bóng ma
Theo nhau bao giờ cũng nhớ
Một thoáng thôi là mất đi
Thanh xuân theo bóng ma không về
chỉ còn lại chút hồn nhiên
trong ta rồi cũng phai tàn
Đời vắng cung đàn tiếc thương
bao nhiêu dĩ vãng xa gần
Tình đã thơ dại tháng năm
đêm đêm ôm mộng sương khói
Một phút giây rồi biến tan
Ôi chao! Hoang phế thiên đường
Chỉ còn lại chút sầu đau
Trong ta dòng máu chảy về trái tim
Đời lỡ lỗi lầm say đắm
Lòng đã âm thầm cô đơn
Đôi khi thấy em về đấy
Ôm một cành hoa rã riêng
Còn đó linh hồn sa ngã
Còn đó lâu đài hoang vu
đôi khi ngỡ em về đấy
Ôm cả tình tôi thiên thu...