Hai đứa vô tình đến một ngã ba
Ở nơi đó em chẳng cần toan tính
Bước theo người về phương trời vô định
Phía không em gió ngược bỗng xô về
Nỗi buồn theo cỏ lá cũng hôn mê
Có ánh mắt nhìn theo như tiếc nuối
Chút hờn ghen trong cuộc tình ngu muội
Mất nhau rồi từ một phía ngã ba
Những con đường kỷ niệm đã đi qua
Mỗi mùa xuân lại càng thêm xa nữa
Tôi ra đi cùng hành trang nỗi nhớ
Em quay lưng bỏ lại ánh mắt nhìn
Cuộc tình nào vô vọng những niềm đau
Cơn đau cũng tận cùng trong ngôn ngữ
Chỉ có gió thở than niềm tâm sự
Khi vô tình đứng lại ở ngã ba