Như mây trôi lênh đênh về nơi đâu bầu trời bao la biết nơi đâu bến bờ
Trôi lang thang về đâu cuộc đời như ngọn đèn mong manh vụt tắt trong màn đêm
Ðời như soi sáng cho những ai may mắn
Ðời tối đen như bóng đêm địa ngục trần gian không còn lối thoát
Con sông như ngừng trôi về đại dương lạc loài cạn khô khúc sông rã rời
Nơi hoang vu rừng sâu ngục tù đêm đen mặt trời nơi đâu có thắp sáng ngày mai
Về đầu đây hởi trái tim nhỏ bé
Lê gót chân bước trên con đường đời chông gai với vực sâu đen tối
Về đâu về đâu hỡi những ước mơ
Một ngày nắng ấm con tim khát khao
Về đâu về đâu hỡi nhưng bước chân
Nhọc nhằn phiêu lãng giấc mơ hoang tàn
Ðường đời sỏi đá mòn mõi gót chân biết về đâu
Ôi đường đời muôn lối
Một xác thân khô héo gục ngã bên vệ đường
Lê đôi chân gầy guột theo hướng mặt trời lên
Long lanh giột sương mai đọng trên hoa rồi sẽ tan đi về đâu cánh hoa tàn
Nơi phương xa từ đâu vọng về âm vang từng hồi chuông ngân hòa theo tiếng cầu kinh
Rồi ngày mai đây sẽ về đầu
Chợt thoáng nghe khúc ru hò của mẹ hiền hò hò hơ... hò hò hò hởi