Nói lối :
Tôi xa quê hương một ngày nước nổi
Vườn mận xanh vừa chớm nụ giao mùa
Con kinh Thầy khua nước nhịp chèo thưa
Nghiêng bóng chiếc cầu tre gập ghềnh lắc lẻo...
Vọng cổ :
Và sau lủy tre tiếng hát ru của người mẹ trẻ...
ầu ơ hãy ngủ đi con với điệu Lý Qua... Cầu...
Tàu lá chuối non rung gió nhẹ xạt xào.
Như tiễn bước tôi trên con đường quen thuộc
ngày hai buổi đến trường cùng chúng bạn tung tăng.
Tôi muốn ôm vào lòng từng câu hát đồng dao
từng giai điệu quê hương thắm đượm ngọt ngào
vang vang trên cánh đồng xa
của em gái quê bơi xuồng hái bông điên điển.
Mười năm, khoảng thời gian đủ dài
để quên những gì không đáng nhớ
nhưng ngắn ngủi làm sao
với tình quê hương tha thiết đong đầy.
Đại lộ Bolsa hôm nay
trong âm thanh hổn tạp loạn cuồng
Tôi bỗng như nghe từ tận cùng sâu thẳm
giọng ai hát bài Dạ Cổ Hoài Lang
Tự hào thay con cháu giống Rồng Tiên
qua lịch sữ bốn ngàn năm dựng nước
trên thế giới dân tộc nào có được
dòng nhạc ươm nồng hương lúa Cửu Long.
Nói lối :
Tự nhiên sao tôi ước muốn thời gian quay ngược lại
Trả tôi về cùng sáu Bắc ba Nam
Trả lại tôi giây phút quây quần bên tri kỷ tri âm
Bên điệu Lý Giao Duyên chưa kịp cùng em buông dấu chấm...
Vọng cổ :
Cả con đường qua chợ Lái Thiêu nằm im trong nắng
đợi nghe tiếng em ca và tắm mát dưới mưa... rào.
Hay chỉ là đây trời Cali mây xám giăng sầu
Như chia sẻ cùng tôi nỗi buồn viễn xứ
trải nặng oằn trên đôi cánh Hải Âu
tôi hát lại âm thầm bài Lý Giao Duyên
với tiếng đàn tâm giao chợt ùa về ký ức... Cali
Lái Thiêu phải chăng là một với tình em son sắc đợi chờ.
Bạn hiền ơi, cầu Bay dài mỏi cánh chim bay nhưng
sánh được không cầu Phú Long dài tình nhân nghĩa
bài hát Long Ngâm nhớ ngày giỗ Tổ
là gắn bó chân thành với nguồn cội quê hương
đưa tôi về sống giữa tình thương bình dị
bao la trong lòng dân tộc...
điệu Lý Giao Duyên song loan vừa dứt nhịp
khi ngoài trời Cali ửng sắc mây hồng.
Vẫn biết đời người là không sắc, sắc không...
Như cây có cội, nước có nguồn chim có tổ
Tôi lại nghe theo gió đưa bài Dạ Cổ
từng chữ từng lời như máu đổ về tim.