Người yêu hỡi ! chiều đã dần buông
Gió lao xao rung nhẹ mấy khóm dương
Nhìn lá úa rơi rơi trên đường
Hồn phiêu lãng tìm về bốn phương
Người yêu hỡi ! giờ anh ở đâu ?
Ánh trăng soi dịu dàng mấy khóm cau
Buồn man mác trông theo mây chiều
Hồn thơ thẩn mơ về em dấu yêu
Nhìn từng cánh chim bay theo đàn
Chờ anh lúc khi bình minh mới sang
Giờ nắng tắt ánh trăng tràn lan
Anh ở đâu để lòng em tan nát
Vắng tiếng hát xưa trong đêm lạnh
Vắng tiếng nói yêu em chân thành
Người yêu hỡi anh giờ ở đâu ?
Đừng quên nhé mối duyên ban đầu
Người yêu hỡi trời đã vào đông
Biết chăng anh một người em đứng trông ?
Buồn xa vắng mênh mang trong chiều
Đợi mong mãi một người em vẫn yêu