Một mình anh trong đêm lẻ loi,
lòng chợt nghe vương mang bóng ai,
vòng tay yêu thương ôm nỗi đau bước đi mà hồn ở phương nào.
Đường xưa nay khơi bao xót xa, một mình anh lang thang phố khuya,
chợt nghe miên man khát khao phút giây mình bước chung đường.
Ôi yêu thương khi xưa giờ phai dấu,
giấc mơ đôi ta bên nhau nay còn đâu?
Trong hơi men say mơ hồ nỗi đau.
Bước chân em nơi xa xăm mù khơi.
Những hương nồng dĩ vãng còn đây, đắng cay lòng anh nhớ về em.
Dẫu ân tình năm tháng nhạt nhòa, với anh ân tình vẫn chưa phai.
Một người trong đêm thâu vấn vương, tìm lại nơi buông rơi ánh trăng.
Chợt bừng lên trong tim nhớ thương chốn xưa cùng ngắm trăng bên hồ.
Nhưng trăng xưa đêm nay chỉ còn làm nuối tiếc
Bước chân em qua mang theo những thầm lặng Đem bao yêu thương chôn vào dĩ vãng.
Biết em nay vui phiêu du cùng ai?
Có bao giờ em nhớ đến ngày xưa mảnh trăng đầy năm ấy còn đây,
Những men nồng ân ái vẫn hiện về bóng em mờ khuất trong đêm.