Sẽ không bao lời kỳ diệu em nói
ước mơ trong lòng ngày ngày xao xuyến bồi hồi
ánh mắt ôi tuyệt vời, biếc xanh trời cao bát ngát
yêu thương trìu mến sướng vui
thương nhớ bao ngày đêm có những
niềm vui nỗi buồn vì trái tim em trao
Lẽ nào tôi quên ? Phải chăng tôi quên ?
Sẽ quên bao lần giận hờn và bao lời trách
lẽ đâu vô tình một ngày cái chết đến với tôi
nếu em sớm biết rằng, với tôi lời tuyên án
tôi sẽ gục ngã biết chăng vì đâu em hỡi
ngã xuống vì em sẽ là hạnh phúc cho con tim
Lẽ nào em quên ? Phải chăng em quên ?