Thuở ấy như làn mây trôi nhẹ trôi giữa trời thơ
Chợt cơn gió tình anh cuốn mây rời chốn yên bình
Có lúc là những mê say
Có lúc chìm đắm men cay
Nên lòng nào đâu dễ quên giấc mơ tình mây với gió
Mùa giá buốt đã dần sang em ngồi ôm những dở dang
(Người đã đến bên đời em để vội xa mãi không lời)
Vòng quay của thời gian vẫn quay cùng bánh xe đời
Cuốn mất (lấp) ngày tháng tuyệt vời
Khẽ đến ngày tháng xa rời
Em tìm về trong cõi đau vẫn tràn đầy bao nuối tiếc
Mật ngọt đời em tiếc chi người
Còn thắm trên môi tình anh
Một ánh sao rơi sầu vươn khung trời
Thương cho một vì sao chết non
Tìm lại người ơi ánh hy vọng
Cùng những yêu thương mõng manh
(Cùng bao đam mê chất ngất)
(Sẽ mãi yêu tình mây với gió)
(Dù có lênh đênh một đời)
Ngọt đắng chua cay mùa đông xây thành
Gió xua mây ngậm ngùi