Người yêu hỡi vì sao nỡ quên hết dấu yêu ngày nào
Lời em nói ngàn năm chóng thay đổi tựa như cơn gió
Bóng hình em anh in sâu trong lòng
Tình anh ,em xem như vui đùa.Vì sao?
Người quay bước lòng không chút lưu luyến biết bao kỷ niệm
Ngồi ôm hết tình si,anh khg ngờ,ôi thật chua xót
Biết rằng khi ra đi em không về
Mà anh luôn mong chờ em đấn,hỡi em
ĐK:
Tiếng yêu đó chưa nhạt phai,những năm tháng có nhau chẳng rời
Mà vì sao em ra đi để mình anh ôm nỗi cô đơn,người yêu hỡi
Lúc em nói câu từ ly,đời như nổi bão giông giữa cõi lòng
Mình anh khóc trong lặng lẽ,tình ỵêu sẽ khg còn nữa
Người đã đi thật rồi (người quên hết thật rồi )