1/
Nghĩ suy về cuộc đời
Từng giọt nước mắt vẫn rơi trong từng nụ cười
Nghĩ suy về người
Chỉ là cơn gió thoáng qua mà thôi
Lòng mình hoang vắng khuất sau tiếng cười
Dù bàn chân mõi xót xa lối về
Còn có ai, về với ta đêm nay
Nghĩ suy về một người
Để lòng ta biết xót xa cho nhiều cuộc đời
Chiếc môi hôn gọi người
Lần nào em quá lả lơi người ơi
Rồi lòng hoang vắng khuất sau tiếng cười
Gạt giọt nước mắt đứng lên với đời
Về với anh, đời vẫn vui em hỡi
2/
Khép mi đi em, khi tình yêu một thời xa rồi
Khép mi đi em, cho tình qua nhẹ như bóng mây
Khóc chi hỡi em, dù vòng tay ngày nào êm đềm
Lá rơi rơi hoài, che lối xưa đi về cùng ai
Trong tình yêu thật dễ nhớ khó quên
Nghe mưa đêm, cô đơn về quanh đây
Khép mi đi em, khi tình yêu một thời xa rồi
Khép mi đi em, cho tình qua nhẹ như bóng mây
Khóc chi hỡi em, dù vòng tay ngày nào êm đềm
Lá rơi rơi hoài, che lối xưa đi về cùng ai
3/
Lang thang trên đường mưa rơi
Tin rằng anh có ngày trở lại
Em không tin rằng chia tay
Em vẫn nghe tim mình đắm say
Nơi phương trời ấy và anh
Ôi tháng ngày yêu nhau
Đã xa rồi
Có bao giờ anh thoáng giây phút
Anh nhớ đến
Vui biết bao nhiêu
[ Đã bao chiều trời mưa ngất ngây
Em đạp xe mình em vòng quanh
Trên đường xưa giờ sao vắng tanh
Bỗng nghe lòng hiu quạnh
Em giờ đây tựa như cánh chim bay
Phiêu bạt bay về phương trời nao
Ta làm sao làm sao có nhau
Em biết làm sao ] x2
4/
Từng giọt từng giọt mưa rơi tới muôn trùng
Để làm bàng hoàng một cõi vô cùng
Ôi cơn mưa tôi ướt đẫm cuồng si
Nhìn nàng ngọt ngào thân xác bờ mi
Mưa qua trên vai giọt ngắn giọt dài
Rồ làm tóc rối cỏ dại thân tôi
Tôi thương em nên đâu dám vô tình
Để hạt mưa hoen ngọc ngà thân em
5/
Thời gian đã qua đi, không thể trở lại
Dòng sông đã ra đi, làm sao về chốn cũ
Náo nức khơi xa, không thể van những cánh buồm
Áng mây trên đầu, không thể ngừng trôi
Còn đâu miền dương gian, khi úa tan mặt trời
Tình yêu có lên ngôi, khi không còn đêm tối
Đã có sông sâu, không thể thiếu những suối nguồn
Vắng em trên đời đâu còn tình yêu
Hú...u...
6/
Đêm cô đơn mơ tiếng em cuời, chợt thành phố nhớ đôi tình nhân
Ôm thương yêu trong cánh tay này, mơ ngày xưa nụ hôn nồng cháy
Đêm cô đơn anh thấy em về, đời lạnh giá buốt đôi bàn chân
Đêm cô đơn em đã đi rồi, giọt buồn rớt bên hiên ngậm ngùi
Một mình giữa đêm tối, thướng nhớ em về nơi xứ người
Một mình giữa đêm tối, nghe nỗi đau lạc loài biển khơi
Dòng đời đã thay đỗi, còn ta đứng cô đơn chờ ai
Khi mái hiên buồn đầy lá rơi, nghe nhớ thương còn đây
Một mình giữa đêm tối, thương cánh chim về nơi cuối trời
Dòng đời đã thay đỗi, nhưng tháng năm tình đầu chẳng nguôi
Người về chốn xa ấy, còn ta đứng cô đơn chờ ai
Nghe mái hiên xạc xào lá rơi, ngỡ em về
Đêm cô đơn mơ tiếng em cuời, chợt thành phố nhớ đôi tình nhân
Ôm thương yêu trong cánh tay này, mơ ngày xưa nụ hôn nồng cháy
Đêm cô đơn anh thấy em về, đời lạnh giá buốt đôi bàn chân
Đêm cô đơn em đã đi rồi, giọt buồn rớt bên hiên ngậm ngùi
7/
Em mãi là niềm vui, niềm vui cho mọi người
Em mãi là niềm đau, niềm đau cho một người
Tình yêu vừa thoáng qua đây, buồn như màu áo em bay
Một phút em vui bên người, từng bước cô đơn anh về
Mãi mãi là niềm đau
Mãi mãi là niềm đau, ngày em đã bước qua nhịp cầu
Cuộc đời ta ước mơ lần đầu, giờ nhìn em vẫy chào ra đi
Mãi mãi là niềm đau, ngày em đã lãng quên tình đầu
Và đường xưa vẫn xanh một màu, chỉ mình ta cúi đầu ra đi
8/
Dưới trăng vàng mênh mang
Có đôi mình lang thang
Sóng hôn bàn chân mềm
Gió hôn làn tóc huyền
Mãi cho tình lênh đênh
Mãi cho tình lênh đênh
Ánh trăng vàng lên cao
Sóng đưa tình dâng cao
Tóc em nhuộm trăng vàng
Gọi lòng biển khơi sóng gào
Ánh trăng vàng lên cao
Gió đưa tình lao xao
Biết đâu là bến bờ
Tình mình tựa như giấc mơ
Một ngày về trên phố buồn
Lặng nhìn vầng trăng héo gầy
Nghe rì rào con sóng cồn cào
Nhớ ánh trăng nao
[ Ánh trăng vàng lên cao
Sóng đưa tình dâng cao
Ánh trăng vàng lên cao
Gió đưa tình lao xao ] x2
Mãi cho tình lênh đênh