Trồng dâu ta nuôi tằm, tằm ăn cho tằm lớn
Lớn lên tằm vàng ươm bóng tơ
Vì đời tằm nhả tơ thỏa lòng ta mong chờ
Dệt tấm lụa dựng cho đời bài thơ
Đây Duy Xuyên quê lụa dịu dàng
Xuôi theo con sông biếc mơ màng
Để mà xem ruộng vườn xanh ngát
Để mà nghe hố hụi hò khoan
Lên non cao ôm ánh trăng rằm
Đêm Mỹ Sơn huyền bí tháp đền
Và những apsara vẫn múa
Từ ngàn năm còn đến bây giờ
Trẩy hội lên Thu Bồn, người về trong mùa xuân
Tiếng trống chầu nhịp theo tiếng chiêng
Nhìn màu lụa vàng ươm tự viếng lên trên
Người sẽ hiểu thêm tâm hồn Quảng Nam.