Bàn tay năm ngón thon thon
Thương con từ lúc hãy còn bụng mang
Mười ngày chín tháng cưu mang
Cơn đau xét ruột chẳng than nửa lời
Con cho tiếng khóc vào đời
Là cho mẹ cả bầu trời yêu thương
Con thơ đau yếu bất thường
Ngày đêm mẹ thức bên giường chăm lo
Rồi con biết lật biết bò
Biết trườn, biết đứng dẫm bò bước đi
Đưa tay mẹ dắt con đi
Tình thương càng nặng, bước đi càng dài
Với bao mơ ước tương lai
Với bao hy vọng ngày mai sáng ngời
Mẹ luôn xây đắp vun bồi
Cho con thắm mãi nụ cười trên môi
Con tôi đi giữa mộng đời
Thân mẹ đi giữa chợ đời gió sương
Trùng dương hội những nhánh sông
Nào ai biết được đục trong nhánh nào.