Sao em không là gió
Đưa hương ngát cánh đồng
Sao không là vạt nắng
Sưởi ấm chiều mùa Đông
Sao không là dòng sông
Cho trưa hè tình tự
Sao không là quá khứ
Để tương lai nảy mầm
Sao không là thầm lặng
Mặc ồn ào lên tiếng
Và em còn có biết
Sao không là sao không?
Nhưng em là gió bấc
Tim ta sẽ rét Đông
Em là cơn nắng Hạ
Đốt cháy cõi lòng ta
Nếu em là dòng sông
Ta chết chìm trong ấy
Và em là quá khứ
Ta lạc loài hôm nay
Ta sẽ là gã say
Nếu em luôn thầm lặng
Nên thôi em hãy vẫn
vẫn cứ là em thôi