Suốt trong cả tuần anh ngơ ngẫn ngồi nhớ em
Dù khó lắm lời nói đó chẳng dám đâu
Anh không cho nổi mong nhớ ray rứt hoài
Để khi cuối tuần gặp lại em yêu
Và tay cầm tay nhé người.
Mỉm môi em cười! anh nhớ lắm này bé ơi
Chiều bớt nắng một chút lá nhẹ rớt rơi
Con tim anh đã ghi khắt một bóng hình
Mong nhớ đong đầy ngồi trông theo bao người
Đang vội qua như ngỡ em vừa thoáng đây.
Vì em anh đã viết hết ca khúc này
Tâm tư lòng anh gởi cho em dấu yêu chỉ mình em
Dù thời gian để đôi ta gần nhau sao quá mong manh thôi
Nỗi nhớ em vào mỗi đêm chợt hiện đến.
Vì em anh đã có lúc như gã khờ
Em vui nhiều không? gần bên em phút giây như là mơ
Đừng làm cho chúng ta xa nhiều hơn khi có anh đây rồi
Vì mỗi em và chính em... ơi người ơi!