Rồi giặc Mỹ càn qua
thôn xóm lửa bạo tàn thiêu
Đốt mái nhà tranh vườn rau nhỏ
gót giày đinh giẫm nát.
Anh quyết đứng lên bảo vệ quê mình.
Buổi tiễn đưa anh lên đường
vào bộ đội em đứng lặng yên
không nói một lời chỉ nhìn thôi
Hỡi người em gái nhỏ
em có nghe chiều chiến khu
mây lộng bốn phương trời.
Anh giữ cánh hoa xưa
như giữ một nụ cười.
Nhớ lại ngày nào em kéo nghiêng vành nón
giả bộ vô tình làm rớt cánh bằng lăng.
Đêm hành quân vầng trăng sáng long lanh
nhớ con rạch Cái Thia chảy về Tắc Cậu.
Em ước mơ ngày đất lành chim đậu
con sáo qua sông con sáo đậu hiên nhà.
Anh trở lại quê xưa
lòng rộn rã niềm vui chiến thắng
Gặp lại em tóc vẫn cài màu hoa tím bằng lăng
Anh nói thầm tình đôi ta không thể cách ngăn
Dẫu ta chưa nói với nhau một lời nhắn gởi
Nhưng em ơi lửa tình yêu
đã sáng ngời trong ánh mắt
Và đã trải qua tháng đợi năm chờ.
Trải qua bao cảnh nắng mưa
Màu hoa tím năm xưa xin tặng người
Cầm hoa em mỉm miệng cười
như màu hoa tím trọn đời thủy chung.