Hà Nội sáng tinh mơ
Anh vào quán nước. Em bán hàng
Anh khách uống cà phê..
Lần đầu gặp em nghe lòng sao thương quá
Đôi mắt dịu dàng cô gái Hà Nội ơi!
Cà Phê ngon mỗi ngày anh ghé quán
Nhớ cà phê hay nhớ bóng hình em?
Thôi nhớ cả hai để khi buồn trống vắng
Không gặp em thì anh có cà phê
Mai Anh về là nghìn trùng xa cách
Xa phố phường.
Hà Nội quán thân quen
Mai anh về xa Hồ Tây chiều tím ngắt
Có mùa thu trong mắt em vương
Mai Anh về giọt sầu cà phê đắng
Vẫn thơm nồng kí ức làm sao quên?
Hà Nội chợt mưa cơn mưa buồn lất phất
Giọt chia li giọt thương nhớ người ơi.
Sài Gòn sáng mai đây
Anh về miền nắng ấm
Thôi xa rồi đôi mắt chiều Hồ Tây
Hà Nội ơi cà phê giờ xa nhớ
Nắng rất buồn. Tôi nhớ mùa thu em
Hà Nội ơi cho tôi làm chiếc lá
Chiếc lá vàng gieo giữa mùa thu em.