Ngày ta lạc nhau là ngày không bình yên
Nụ hôn lạc trong nụ hôn
Bao thương mê kêu gào
Em xa xôi phương nào
Ta lao đao một đời
Đợi một đổi thay!
Tình mình không là mơ
Vì đời không là thơ
Vậy nên em ngại trao lời yêu
Tuy yêu thương dâng trào
trong tim em hôm nào
Sao chôn sâu tình mình
để lệ rơi mềm môi!
Người ơi xin đừng khóc, đừng khóc
Vì khóc chỉ làm tuổi xuân héo khô
Vì nước mắt chỉ làm lòng thêm xót xa
Chỉ mong em giữ mãi ngày xưa đó, em hỡi
Người ơi xin đừng khóc, đừng khóc
Vì khóc chỉ làm lòng thêm đớn đau
Dù biết rằng đời ta không có nhau
Chỉ mong mai sau cho tình mình miên viễn
Hát câu yêu thương ta thuộc về nhau.
Giờ đây mình anh quay về thiên đường xưa
Chưa kịp nghe lời yêu từ em
Đưa tay ôm tim mình, chơi vơi anh ngã gục
Cô đơn anh xa đời, nụ cười còn trên môi!
Giờ đường xưa mình em, chạnh lòng nghe dĩ vãng
Nụ hôn ngày xưa còn đó
Đêm nay vui bên người, như bên anh đêm nào
Như tim em đã chọn, đành lòng thôi hỡi tôi!
Rồi một ngày mai
khi hoàng hôn thức giấc
Anh ơi, anh đâu rồi
Em bơ vơ phương trời
Tình ơi xin hãy ngủ yên.