Về giữa mùa mưa ầm vang thác đổ
Trị An đầu gió giữa chiến khu xưa
Về giữa mùa xuân rừng mai hé nụ vàng
trên ghềnh đá tựa đàn bướm giữa hè
Bàn tay anh đến khơi lên
dòng điện Trị An dâng hiến trái tim
Vì người cùng với thiên nhiên
một dòng điện ngày mai sẽ sáng lên
Đã bao mùa nào anh có nhớ
bỗng hai bờ cầu phố lớn thêm
Thấm trong đất lành đã trôi theo
dòng giọt mồ hôi lấp lánh
Thị trấn ngày mai ngồi nghe nhắc lại
Trị An ngày ấy là chiến khu Đ
Và phía đồi xa rừng xưa đứng kể
Vùng sông hồ đó là nguồn sáng bây giờ.