Tôi có mẹ già ở xa xôi lắm
Tôi có đàn em bé bỏng dại khờ
Đời trai lính chiến vất vả đây đó
Lâu lắm rồi chưa có lần về thăm nhà.
Tôi có người yêu tuổi đang đôi tám
Thương lính hiểm nguy mắt đỏ nhạt nhòa
Từng đêm đan nhớ đan thương kết thành manh áo
Mong áo gởi đi thắm đọng kẻ xa nhà.
Ôi quê hương khói lửa đến bao giờ
Để người đi người nhớ cho mắt đợi mặt chờ
Hỏi còn bao lâu còn bao lâu,
Còn bao lâu nữa cho người
Cho người khỏi có buồn đêm ngày.
Tôi biết ngày nào trời thôi mưa gió
Cho mắt mẹ tôi hết đỏ lệ nhòa
Đàn em tôi hát trên sân lũ diều căng gió
Trai gái từng đôi tính chuyện chuyện đã già.