Dù cho mấy nhớ nhung chất trong lòng
Rồi cũng sẽ hóa ra hư không
Dù cho muôn vạn ân tình ấm nồng
Rồi cũng biến đi như cơn mộng
Dù đem hết trái tim hiến dâng người
Rồi cũng sẽ sống cô đơn thôi
Dù bao câu thề trên đường đón đợi
Rồi cũng sẽ tan như mây trời
Em sẽ riêng mình thương nhớ hoài
Thiệt thòi muôn kiếp vẫn là con gái
Một mình em và con đường quá dài
Người bỏ em buồn đau nơi ấy
Em sẽ âm thầm yêu suốt đời
Dù tình đã quá xa tầm tay với
Dù mai kia bàn chân này giá nguội
Thành tượng đá bơ vơ phương trời