Con đường xưa em đi, vàng lên mái tóc thề, ngõ hồn dâng tái tê 
Anh làm thơ vu quy, khách qua đường lắng nghe chuyện tình ta đã ghi 
Những mùa trăng vu quy, vì mưa gió không về 
Chiến trường anh bước đi 
Có nàng hoen đôi mi, ngóng theo đường vắng hoe... Hỏi còn ai cố tri 
Em ơi! nhìn gió lên khơi, lòng có trông vời một người xa cuối trời? 
Nơi đây phiên gác canh dài, e ấp đôi lời mình còn nhớ thương hoài 
Em ơi! màu áo phong sương, mình ước huy hoàng được bàn tay chính nàng
Dâng hoa, dâng hết ân tình 
Tình đến bao giờ 
Hỏi đường xưa mà nhớ con đường xưa em đi 
Thời gian có quên gì 
Đá mòn kia vẫn ghi, ghi một đêm trăng thanh 
Quán bên đường vắng tênh 
Chỉ còn em với anh. 
Chung vui đêm này cho trọn tình yêu thương 
Đẹp tình quê hương mai tôi về chúng mình đôi đường 
Giờ phút phân kỳ ai lên đường ai vấn vương 
Mình thương, thương nhau trong đời 
Thương nhau trong lời yêu nước Việt mà thôi 
Xin nhớ anh ơi! 
Anh ra đi vì nghe lời buồn quê hương 
Nhịp cầu yêu thương bao năm rôì vẫn còn đôi đường 
Từ giả phố phường anh lên đường không vấn vương 
Hỏi anh bao nhiêu thu rồi, biên cương xa vời mơ ước gì hỡi lòng trai 
Sông núi chia phôi 
Anh ơi, anh ơi! 
Trời Nam đau khổ, nhà Việt Nam cách trở, Mẹ Việt Nam đau khổ 
Mình người Nam muôn thuở giữ trong lòng cho trọn tình quê 
Hơn hai mươi năm chinh chiến điêu tàn, đau xót vô vàn 
Tôi sống âm thầm không nói nên lời nên viết bài ca tặng người 
Anh ơi cho dù anh trở về quê hương hoặc còn tha phương 
Xin anh còn giữ vẹn câu thề 
Dù gió mưa về vẫn một lòng yêu mến quê 
Ngày mai ta xa nhau rồi nhưng tin trong đời anh sẽ còn gặp tôi 
Quê cũ mừng vui