Sương xuống lạnh rét đôi bờ vai
Chờ anh đến giữa khúc ca buồn
Ôi thời gian, và còn chờ nhau thời gian
Chờ nhau đến ngàn lá xanh phai màu
Tình ta đã trao nhau từ đêm ấy
Và giờ đây nhớ nhau ban đầu
Ôi thời gian, hằn sâu thời gian
Em chờ Tịnh Phán chưa quay về
Câu hát buồn hát ru đời em
Tình dang dở vẫn mãi mong chờ
Ôi thời gian, tàn phai thời gian
Để hương phấn tàn úa trong sương chiều
Người đi mãi viễn du theo ngàn năm tháng
Để mình em khóc duyên bẽ bàng
Ôi thời gian, buồn trôi thời gian
Chỉ còn tiếng hát em trên gió ngàn