Được tin em đã theo chồng, giờ đây em đã ôm cầm sang sông
Sang sông đò chẳng đợi mình, sang sông ai để hận tình cho ai
Về đây ván đã đóng thuyền, còn đâu em hỡi tơ nguyền năm xưa
Trăm năm tan giấc mộng vàng, thôi thì lỡ chuyến đò ngang một đời
Bây giờ bây giờ mãi đến ngàn sau, xin đừng xin đừng nhắc chuyện trầu cau
Thêm buồn đời không chung một tâm hồn
Cho nhau chỉ một hoàng hôn lạnh lùng
Thôi đừng nhắc chuyện tình chung, càng thêm chua xót đau lòng mà thôi
Giờ thì chim sáo xa xôi, tình tôi ngày đó đành thôi ngậm ngùi