Giọt nước mắt rơi mãi giữa đêm tối xa nỗi buồn
Không gian như lặng im, một vầng trăng khuyết hắt hiu trời xa
Còn nơi đây mình anh, dường như chưa nguôi đi những nỗi đau
Em đã mãi xa rồi, mà ngỡ đâu đây
Người ơi sao tha thiết, trong giây phút em đã nói rằng
Hỡi, anh yêu của em, còn yêu anh mãi nhưng em phải đi
Giọt nước mắt trào dâng, một vì sao khuya đã tắt giữa trời
Đôi tay ngân dòng lệ, đã mãi buông xuôi
Người yêu hỡi, dâng bình yên em nhé
Có kiếp sau, mình mãi có nhau
Hãy tha lỗi cho anh những gì, đã làm cho em khổ đau em nhé
Người yêu hỡi có biết, rằng trên đời này, anh chỉ yêu mình em đó thôi
Anh xin mãi cô đơn suốt đời, chờ ngày gặp nhau ở nơi thiên đường