Người ta nói tôi chẳng may gặp em
Bởi vì em không yêu thật lòng
Người ta nói em vẫn đi về hai đường
Tình ong bướm em là người dối gian.
Lời nhân thế vẫn mãi trêu ghẹo tôi
Người mua vui tôi thế thân qua đường
Lời cay đắng tôi xót xa lòng ưu sầu
Buồn đau đớn thôi đành tình dở dang
[ĐK:]
Làm sao bây giồ, tôi phải làm sao bây giờ
Khi thế gian mãi nói tôi dại khờ
Làm sao bây giờ biết tin vào ai bây giờ
Tin vào em hay vào lời nhân gian.
Đàn ông bên người đâu chỉ mình tôi hỡi người
Em dối gian sẽ chẳng tay nương tình
Rồi em sẽ buồn khi lòng em hiu quạnh
Thì em sẽ hiểu cho lòng tôi