Anh về vườn trúc sáng nay
nghe con chim sáo hát bài tình ca
Con chim sáo nó hát làm sao?
Con chim sao nó hát như vậy nè
"Trúc xinh trúc mọc bên đình
em xinh em đứng một mình cũng xinh"
Vậy mà, chim chuyền chim chuyền nhành ớt líu lo lo líu lo
mãng sầu mãng sầu nên nỗi ơ ơ ốm o gầy mòn
Đường về nhà em không qua đồi qua núi
đường về nhà anh, không cách suối ngăn sông
nhưng lòng chưa thuận
vì lòng chưa thuận
nên đường gần lại xa
Thương em, thương em thương chiếc áo bà ba,
màu tím bông cà ôm chiếc lưng thon
còn trời còn nước còn non, em còn ở vậy
em còn ở vậy chớ anh còn tìm em
em còn ở vậy, chớ anh còn tìm em..
Nói thì nói vậy chớ từ Phong Thạnh Nam qua đây
anh có nghe chim sáo nó hát gì đâu
để cho bớt sượng bớt quê
nên anh mượn câu ca dao xưa để bắt đầu câu chuyện
một chút văn chương nói cho nó êm tay mong xuôi chèo mát máy
vậy mà em cứ sửa lưng bẻ miệng anh hoài
anh qua bên đây nghe chuyện nọ mượn chuyện này
nào mua sàng, mua nia, mua rổ tro đầy cái nhà chứ có xài xiếc gì đâu
anh hổng xài thì đem qua đây em mua lại
nếu tính nát rồi thì em sẽ trả gấp đôi
em ơi, anh mới, anh mới, nó có nữa lời ah
em nỡ cắt dây cho thuyền trôi xa bến đổ
Em nghe nói các nha thơ thường hay chơi chử
mấy ảnh nói sao?
Cầu Kiều ai bẻ làm đôi,
nữa treo lại bến nữa trôi theo thuyền
Ủa, nói vậy em đã...??
Chưa à nghen, vì em còn có một lời nguyền
suốt đời mình không xa rời vườn trúc
đướng đát là nghề của nội tổ truyền tay
buôn bán hỏng có nhiều
chỉ có đồng mốt đồng hai
đã gọi là nghề nên em yêu em qúy
nếu anh mua mà chằng cần xài
đem qua bên này em mua lại bằng hai....
Trời ơi em ơi, anh có nói như vậy đâu mà...
Chớ con gái Phước Long hông có quen nói dối
Thì con trai Phong Thạnh Nam cũng nói thiệt không ah,
bởi vậy cho nên, cứ để, để....
Thương em, thương em thương chiếc áo bà ba,
màu tím bông cà ôm chiếc lưng thon
còn trời còn nước còn non, em còn ở vậy
em còn ở vậy chớ anh còn tìm em
em còn ở vậy, chớ anh còn tìm em..
có chắc hông? sao em lại thấy anh cứ đi lòng vòng rồi đứng ngẫn ngơ sao hàng trúc
nói chuyện với anh thì anh nói mây nói gió
cầm cái thúng lại nói cái nia
còn kè bớt một thêm hai như thương lái không bằng..
Em ơi không phải như vậy đâu
anh chỉ ngại rằng
nói trắng ra sợ em cho anh không hiểu ý
nên cứ lòng vòng câu chử chẳng đặng suông
anh nói thiệt, từ lâu rồi lòng anh thành vườn trúc
khi gió chướng về thầm gọi tên em
Con trai Phong Thạnh Nam lời hay ý đẹp
nhưng chưa chắc nhà anh có vườn trúc gọi em về
Dù chưa được em ừ, nhưng lần này
qua xin chút giống để lập vườn làm sính lễ đón nàng dâu
Ôi ngã tư chủ chí chuyến tàu chiều rời bến
sao nước cảnh đền còn ngần ngại ngã ba sông
Phong Thạnh Nam, Phước Long đó với đây
có xa sắc gì đâu mà em ngại
Nữa bước theo chồng, khi ngoãnh lại
thì tuổi thần tiên còn biết đâu tìm...
Thương em, thương em thương chiếc áo bà ba,
màu tím bông cà ôm chiếc lưng thon
còn trời còn nước còn non
em còn ở vậy chớ anh còn tìm em....