TỰ TÌNH CÀ PHÊ
Tôi ngồi thương cà phê
từng giọt...từng giọt rơi
chầm chậm...chầm chậm thôi
Tôi ngồi nghe cà phê
như nhịp đập con tim
thời gian trôi êm đềm
Xin người hãy uống đi
Cà phê như mưốn nói
Người - hãy - uống - đi
từng giọt ... từng giọt thôi
Và tôi
lắng nghe từng giọt đắng
nhấm nháp bao nỗi buồn
lắng nghe từng giọt thơm
như có cả niềm vui
Mùa xuân đã đi qua
dư âm còn ở lại
đừng lấy thù trả oán
biết bao giờ trả xong
Ly cà phê bên tôi
giữa dòng đời thinh lặng
từng giọt đắng giọt thơm