Thôi, nếu như chẳng phải duyên nợ mai sau
Đừng để sầu cho nhau, mà cả đời thương đau
Gây khó khăn cũng không ngăn được
Tình ta đã không chung một đường
Thì còn gì, đời hai lối đi
Khi lỡ duyên tiếc thương làm chi
Từng đêm buồn tình ta lẻ loi
Ai nhẫn tâm bỏ ai người ơi
Duyên trái ngang, cứ mãi bận lòng than van
Buồn nỗi buồn cứ mang
Sầu nỗi sầu miên man
Ai đã tham phú, ai phụ bần
Để đây nỗi ưu tư một mình
Chiều chiều buồn nhìn con sáo bay
Nghe xót xa sáo bay về đâu
Thời gian tưởng chừng như giấc mơ, theo tháng năm mãi tóc bạc phơ.