Mối tình thơ dại đắm đuối, em có bao giờ quên
Nhớ người em làm câu thơ, dâng cho mùa xuân mới
Lá vàng rời rụng khắp lối, cánh bướm bay nhẫn nhơ
Những ngày êm đềm bên nhau, giữa trong tim nồng sâu
Câu hẹn này xin giữ mãi mãi, dẫu yêu người có
Ân tình nguyện ngàn thu trôn kính, dẫu cho mộng tàn phai
Mối tình thơ dại đắm đuối, như cánh chim lương bay
Nhắng người phương trời xa xôi, sao anh còn đi mãi
Nắng đẹp tran hòa khắp chốn, mây trắng trên trời xanh
Chiếc thuyền vươn vượt ra khơi, trong khúc ca đầy vơi