Chiều mưa cuối mùa một lần hành quân tiến qua làng xưa…
Bao nhiêu ngỡ-ngàng bao nhiêu kỹ-niệm vụt khơi lên thương nhớ
Cây đa xưa còn đó nghiêng nghiêng bên thành miễu bơ-vơ khung trời tím.
Con sông xưa vẫn chảy nhưng tim anh vẫn nhớ, năm tháng không nhòa .
Ngày xưa chúng mình thường bày cuộc chơi cưới xin nàng dâu,
Anh gom lá vàng, em nhặt trái hồng rồi mang sang thách cưới.
Đang vui me chợt đến, la… sao lên bàn miễu cho nhơ ngôi thần thánh?....
Hôm sau em thổn thức. Anh em tin Thánh sẽ phạt ta xa nhau
Chiến chinh vụt đến quê mình, kỹ niệm thơ ngây sớm cuốn trôi theo ngày ấy
Xót xa lửa đêm hung tàng, đuổi hai đứa mình lạc đàn như chim lẽ đôi
Trách sao mười mấy năm trời
Ngày gặp lại chưa nói hết câu đã lại biệt ly.
Từ đó kiếp trai sông hồ.
Những mong tình mình thắm xinh như ngày xưa
Ngờ đâu phút này, một mình bâng khuâng dưới cây đa lã lướt.
Cho anh sống lại bao nhiêu kỷ niệm vàng son xa xưa ấy
Cho anh thêm mộng ước trong tương lai ngày đó, quê-hương thôi lửa khói
đôi ta chung tiếng hót, trong tay vui cất bước về đây xây ước mơ.