Ân Sư bỏ ra đi, ngôi Chùa vắng lặng bầu Trời
Trăng kia dẫu phai đi, ân thầy nhớ mãi về sau
Ân Sư bỏ ra đi, dẩu cho, con biết rằng, sinh tử biệt
Giờ đây, biết khổ, nhường nào! Ôi xót thay.
Ân Sư bặt âm hao, đi về trong cảnh Lạc Thành
Đêm nay lạy Ân Sư, con buồn thao thức cả đêm
Ân Sư bỏ ra đi, để cho con giữa dòng đời ô trược
Làm sao biết con đường, rời bờ mê.
Trong bơ vơ trong nỗi đau buồn
Con chợt biết rằng sự vô thường, kiếp sống mộng mơ
Thì giờ đây, phát nguyện, hành trì
Con hướng theo thầy đem Pháp mầu truyền muôn nơi.
Con đang nguyện nôi theo, nên đường tu, vượt khổ sầu
Bao nhiêu hạnh Ân Sư, cho đời quy hướng Từ Bi
Trong tâm khỏi sân si, tìm an vui chính mình, không não phiền
Đền ơn pháp nhủ, hằng ngày thầy truyền trao.