Nhớ ai sao lòng lặng câm
Không lời thăm
Tưởng đâu phai tàn
Sao khơi nguồn
Cho chữ yêu trào tuôn.
Trái ngang!
Thầy trò đôi phang
Ba sinh chung cùng
Sao duyên lặn lờ duyên
Ơn kia, phải đành cách chia.
Nhưng ai ngờ là nghiệp xưa trả vay
Dù đắng cay, thỏa chút duyên cùng ai
Mong về, hiệp chung trúc mai
Ngàn nổi đau, đắng cay ngọt bùi
Bao ân tình, nhớ qua mà kinh
Thương với hận, chuyển xoay kiếp phù sinh.
Lắng lắng sâu tâm tình
Truy tầm căn gốc
Vốn không lìa hai
Thì đâu sá chi
Cơn mộng liêu trai
Ấy bóng ta cùng ta
Thì ra chẳng xa
Không hề phân hai.
Giờ đây cũng thiết với tha
Nhưng đã không hư vọng
Đã quay về
Bên ngôi nhà xưa.
Thấu thấu bao tâm tình
Của người dương thế
Đến nay thâu về
Một trời tha thiết
Nhất tâm chuyên lòng
Trong thần thức
Muôn điều vốn của ta.
Hỡi! hỡi ai đang còn
Ngập chìm đau khổ
Hỡi ai trong lòng đang quặn thắt
Hãy quay về chính mình
Để tìm xem
Ta là cái chi
Trong thần thức
Muôn điều là của ta
Vốn hằng sinh
Tâm linh bừng nở hoa.