Rừng khuya khắc khoải nghe từng cơn gió lay
Chờ mong phố cũ một ngày đổi thay
Trời xanh thăm thẳm chim hồng vút cánh bay
Mây vẫn bay bay và gió vẫn lạnh đầy
Người đi từ thưở vô tình ấy
Để lại lòng ta xót xa một mình
Để lại lòng ta buồn biết mấy
Mây nước lung linh dở dang một kiếp phù sinh
Thôi giã từ nhau và trôi theo tháng ngày của một kiếp lưu đầy
Qua mấy mùa trăng nơi này ai lặng ngẫm
Và ai vẫn ngóng đợi
Đợi chờ một mùa nắng mới
Đợi chờ một mùa thu tới
Và nồng nàn cùng ai chăn gối
Cố nhân có xót xa tiếng ca khơi nhớ thương xưa
Mênh mang trời đất mới giao mùa.