Một thời xa xưa bên xứ Ca-Tỳ-La
Hoàng hậu Ma-Da đặng sanh thái tử
Lòng người hân hoan cùng cất cao tiếng cười
Dưới ánh đèn hoa và muôn sắc huy hoàng.
Rồi thời gian qua thái tử Tất Đạt Đa
Một thời thông mình thể chất khác thường
Ngài cùng hai em ra sức lo sách đèn
Bỗng đến một hôm nào có ai đâu ngờ.
Ai xa vua cha, hoàng cung với điện ngọc
Ai xa con thơ vợ xinh lên đường
Ai trong đêm thâu để nước mắt tuôn trào
Ai đêm thân mình tìm đến ánh đạo vàng.
Rồi Ngài ra đi đến bên chốn rừng hoang
Để lại mái tóc còn vương bụi trần
Ngoài trời bao la muôn ánh sao sáng ngời
Muốn thấu cùng ai một nỗi u hoài.