Có một mùa Vu Lan
Tôi nhận hoa hồng trắng
Mắt rưng rưng lệ nhoà
Lòng trổi dậy xót xa
Con mất mẹ và cha.
Có một người em thơ
Bơ vơ trong chiều vắng
Mắt rưng rưng lệ nhòa
Mịt mờ đường tương lai
Em sống phận mồ côi.
Mùa Vu Lan năm nay,
em bé nhỏ thuở nào,
trong y vàng rực rỡ,
quỳ trước điện niêm hương.
Dâng lên lời cầu nguyện,
hồi hướng cho song thân,
cữu huyền và thất tổ,
sớm vãng sanh cực lạc,
diện kiến A Di Đà.
Có một mùa Vu Lan
Chuông chùa buông dần đến
Ngân vang khắp xóm làng
Thức tỉnh chốn nhân gian
Quay về nương tựa Phật
Quay về, nương tựa Phật, Pháp, Tăng.