Con nhớ mẹ già tần tảo vì con
Dung nhan vơi cạn sức khỏe hao mòn
Phấn son quên mất áo quần nhăn nheo
Hoài mong con lớn khôn ngoan nên người.
Con nhớ cha già một thời đao binh
Mong manh thân mạng bởi nước non mình
Lớn lên con biết, biết rằng tương lai
Bình yên đất nước, cha mẹ đi xa.
Người còn sống, cho nhau hiện vật, kim ngân
Người qua đời, ai cầm nắm giữ được đâu
Có cho nhau, cũng chỉ những tiếng kinh cầu
Tâm thanh tịnh, lễ bạc lòng thành khởi phát
Câu kinh vọng, Vu Lan báo hiếu mẹ cha.
Con nhớ một chiều, một chiều đơn côi
Bơ vơ lạc lõng trôi giữa dòng đời
Chuông chùa vọng ngân, vui buồn quá khứ
Rụng rơi bên thềm, tâm tỉnh lặng. Không.