Ôi rất êm đềm thời gian ngày xưa
Có anh và em sống trong ân tình với bao niềm mơ ước
Cho đến bây giờ lòng anh còn mơ, còn nhớ hoài
Ngày tháng đã cho mình biết yêu đương người ơi!
Tình đã lìa tan, duyên kiếp dở dang
Từ khi em ra đi anh đâu còn gì suy nghĩ
Anh mong em vui khi ta biệt ly.
Như con sông bao năm cô đơn lênh đênh trôi qua nơi phương xa
Đêm bao đêm anh nghe trong con tim ta bao yêu thương phôi pha
Bao nhiêu đau thương cách chia đôi ta trong cơn phong ba.
Kỉ niệm tràn về trong những niềm nhớ!
Khi giấc mơ tàn còn riêng mình anh cùng nỗi buồn
Người hỡi con tim này mãi yêu em mà thôi.
Sao em ra đị Anh đang cô đơn
Tình đã lìa tan, duyên kiếp dở dang
Từ khi em ra đi anh đâu còn gì suy nghĩ
Anh mong em vui khi ta biệt ly
Tình xưa còn đó, còn trong niềm nhớ
Dẫu cho thời gian đã qua bao mùa cũng không hề bôi xóa
Khi giấc mơ tàn còn riêng mình anh cùng nỗi buồn
Người hỡi con tim này mãi yêu em mà thôi.