Bao tháng năm qua chưa về thăm nhà
Thăm người mẹ già tóc đã bạc phơ
Ngày nào thơ ấu mẹ ru ư ầu
"Ví dầu cầu ván đóng đinh
Cầu tre lắc lẽo gập ghềnh khó đi"
Con nhớ hôm cha bõ mẹ đi rồi
Con ngồi một mình thức suốt canh thâu
Ngoài kia mưa bão mẹ bao xé lòng
Thế rồi năm tháng cũng qua
Giờ con khôn lớn mà nhớ lại xót xa
[ĐK]:
Cha ra đi bõ mẹ một mình
Bỏ̃ mẹ tội tìn hôm con khờ giữa đời bơ vơ
Đêm con mơ mãi gọi cha hời
Để̃ me nghẹn lời trong câu hát ru ầu ơ
"Ơ ơ ơ gió đưa bụi chuối sau hè
Anh mê vợ bé bõ bè con thơ"
Con sao đành quên tháng năm
Mẹ sớm hôm tảo tần
Đầu gánh con gánh hàng
Tan phiên chợ chiều mưa
Nơi phương xa quê người
Lòng con thương nhớ thiết tha
Mẹ ơ ơ ơ già
Ở chốn xa quê nhà
Ôi đâu còn có gì buồn hơn.